Tại sao ăn thịt thú lại không hấp thụ phẩm chất của loài thú đó?

TẠI SAO ĂN THỊT THÚ LẠI KHÔNG HẤP THỤ PHẨM CHẤT CỦA LOÀI THÚ ĐÓ?

Dựa trên quan điểm của năng lượng, những người cổ sơ khi đi rừng, hoặc đi săn đều thường mang theo 1 phần hài cốt của một loài vật nào đó như nanh hổ, da rắn, lông cú… để kết nối với nguồn năng lượng của loài vật này và phát huy những thế mạnh mà người ta cần ở chúng.

Ví dụ lông cú có thể hỗ trợ cho tầm nhìn, da rắn hỗ trợ cho sự linh hoạt…

Vậy thì câu hỏi đặt ra là, đáng lẽ ăn thịt các loài thú ấy, cũng giống như mình hấp thụ năng lượng của chúng thì mình phải mạnh hơn và có nhiều năng lực giống chúng hơn mới phải chứ.

Kiểu như “ăn gì bổ nấy” vậy.

Nhưng thật ra thì Không. Ăn thịt không phải là một cách để kết nối với động vật và có được các năng lực của loài vật ấy, vì nhiều lý do.

Thứ nhất, tư duy ăn thịt loài khác để hấp thụ sức mạnh của loài đó xuất phát từ Lòng Tham, là một biến dạng của nỗi sợ Thiếu Thốn (Tôi Thiếu tôi thiếu, tôi cần bù đắp …). Vì tham muốn năng lực của loài ấy nên mới nảy sinh tư tưởng hấp thụ bằng cách ăn thịt, vì nghĩ rằng như vậy thì loài vật ấy sống trong ta, cho ta sức mạnh.

Thoạt đầu nghe qua thì lý luận này có vẻ khá hợp lý và logic. Nhưng nó hoàn toàn nhầm lẫn.

Vậy mới nói suy luận nhiều lúc cũng chẳng hợp lý, vì nó ko đi vào bản chất vấn đề được. Như cái máy tính cài phần mềm nào nó chạy phần mềm đó thôi, ko cho ra cái mới.

Thứ hai là người bây giờ hiểu sai về ý nghĩa của việc kết nối và cộng hưởng năng lượng từ việc mang trên mình một phần thân xác của loài thú. Ví dụ cứ nghĩ đeo nanh hổ có sức mạnh…

Đây lại là một suy luận võ đoán từ việc bắt chước người cổ sơ mà ko hiểu bản chất.

Người cổ sơ không có chủ ý giết hại động vật. Mỗi một lần bắt được một con thú, họ lại tổ chức một nghi lễ để xin phép loài thú ấy, xin lỗi và cảm ơn chúng, sau đó mới hạ sát. Điều này cực kì khoa học và văn minh.

Bởi vì khi con thú được trấn an, năng lượng từ nỗi sợ chết của chúng giảm đi đáng kể => giảm thiểu độc tố có trong miếng thịt.

Sau đó, vì Tôn Trọng, nên người ta mới tìm cách sử dụng lại các phần cơ thể của loài thú (đeo, mặc…), như một cách để tỏ lòng biết ơn và trân trọng sự có mặt của chúng trên đời. Họ biết ơn vì nhờ có sự hy sinh của động vật, nên họ mới được sống và tồn tại, để tiếp tục vai trò nâng đỡ và phát triển.

Và thứ 3, động vật là đại diện cho các phẩm chất nâng đỡ trong tự nhiên. Một số truyền thống tâm linh coi động vật là các vị hiền nhân của thiên nhiên, là người dẫn đường cho con người và Thượng Đế. Vì loài vật đại diện cho phẩm chất, nên khi bạn giết loài nào đó, là bạn đang Tắt Đi một phẩm chất tương ứng bên trong bạn.

Nó giống như bạn phá huỷ máy chủ vậy, thì các máy con tuy vẫn bật được nhưng ko kết nối và sử dụng được hết các hiệu suất.

Bạn mạnh mẽ bởi vì một loài vật nào đó đại diện cho sức mạnh còn sống sót. Bạn có tầm nhìn là bởi vì một loài vật nào đó đại diện cho tầm nhìn còn sống sót. Tất cả đều móc nối, phản ánh, liên kể với nhau.

Đó là lý do vì sao động vật càng tuyệt chủng nhiều, thì con người lại càng dã man, hoang dại hơn là vì thế.

Người ngày nay ăn thịt vì nỗi sợ, còn ngày xưa họ ăn thịt vì tình yêu thương.

5 1 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
1 Bình luận
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
1
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x
()
x