Chuyện tình truyền kiếp – Sứ mệnh Yêu Thương – Phần 1

Là một giám đốc tài chính đã làm việc cho nhiều tập đoàn đa quốc gia trong nhiều năm, chị hiện không còn nhiều áp lực về tài chính và cuộc sống như khoảng 10 năm về trước nữa. Hiện tại, chị đang có cuộc sống khá ổn định cùng con trai. Là một người quyết đoán, năng động, nghị lực, tư duy tốt, khả năng lãnh đạo tốt, khả năng nổi bật về ngôn ngữ và thuyết phục, chị đã có nhiều thành tựu trong công việc và cả trong cuộc sống. Trong đó, ngoài sự nghiệp của mình, một số thành tích đáng chú ý khác như là một tác gia có sách đã xuất bản và có nhiều tác phẩm hội họa khá cá tính.

Trước đó, chị đã trải qua nhiều biến cố trong cuộc sống. Xuất thân trong một gia đình tri thức nhưng không có nhiều gắn kết tình cảm với cha mẹ. Cha chị là một người khó tính, áp đặt, khắt khe dù bản thân ông là một người rất có trí tuệ, nhưng chịu ảnh hưởng nặng nề bởi quan điểm phong kiến và bảo thủ. Cha là người có ảnh hưởng lớn tới chị ở cả hai mặt tích cực và tiêu cực. Vì có ảnh hưởng lớn từ tính cách ông, và cũng rất tôn trọng ngưỡng mộ ông nên chị cũng dễ cảm thấy tủi thân và đau lòng khi ông có những cử chỉ hay lời nói gây tổn thương, xuất phát từ những áp đặt định kiến của ông lên gia đình và con cái. Cha chị đã mất năm chị 22 tuổi do bị bệnh nặng. Mẹ chị là một người không mấy có tình cảm với con cái, cũng như không có nhiều quan tâm, gần gũi tới gia đình, đôi khi khá ích kỷ và nghi kỵ. Vì thế chị thường xa lánh và hay xung đột với mẹ cũng như khó tìm thấy chỗ dựa tình cảm từ phía gia đình. Trong suốt tuổi thơ của mình, chị cố gắng học tập tốt, thậm chí đứng đầu trường trong nhiều năm, chỉ nhằm một mục tiêu duy nhất là để thay đổi góc nhìn áp đặt của Cha mình lên chị. Tuy vậy, ông vốn là một người khó tính, khắt khe và ít khi bộc lộ cảm xúc (dù bên trong ông là một người khá thấu hiểu và nồng ấm).

Từ khi bắt đầu có những cảm xúc yêu đương lúc còn rất trẻ, chị đã luôn tự xây dựng trong mình một hình mẫu lý tưởng của người đàn ông tri kỷ sẽ cùng chị đi đến chân trời góc bể, là người bạn tâm giao hiểu thấu chị mọi ngóc ngách trong trái tim chị chỉ bằng cử chỉ, ánh mắt, chứ không cần lời nói. Tuy vậy, trong những năm tháng tuổi trẻ ấy, chị vẫn cảm thấy bơ vơ và lẻ loi dù có hẹn hò người này hay người khác, vì những khác biệt trong tính cách của những thanh niên chị từng hẹn hò với hình mẫu người đàn ông lý tưởng chị xây dựng trong lòng. Vào khoảng lứa tuổi bạn bè đã lập gia đình, sự cô đơn và những mong muốn được ổn định cuộc sống để có chỗ dựa tinh thần luôn thường trực trong chị. Từ việc không có sự chia sẻ và chỗ dựa từ phía gia đình từ khi còn thơ ấu và những thất bại lần lượt trong tình yêu, chị luôn khao khát về việc xây dựng một ngôi nhà hạnh phúc của riêng mình và có tiếng khóc cười trẻ thơ mỗi ngày. Tuy thế, hôn nhân của chị lại không được như chị kỳ vọng và cũng là một cuộc hôn nhân đầy đau khổ và nước mắt. Đó là quãng thời gian đầy thử thách, chơi vơi, vượt qua tất thảy những gì khó khăn nhất mà chị từng tưởng tượng tới, vừa không có điểm tựa tinh thần, vừa cạn kiệt tài chính khi một mình chị phải gánh vác mọi thứ.

Anh (tạm gọi là anh A) và chị quen nhau và đến với nhau sau một thời gian tìm hiểu khá ngắn ngủi, dù anh A hoàn toàn khác so với hình mẫu mà chị đã xây dựng lâu nay. Khi nói về quyết định kết hôn khá vội vàng này (6 tháng kể từ ngày bắt đầu hẹn hò), chị bảo: “Có lẽ có những khoảng thời gian con người ta cảm thấy yếu đuối và thiếu đi chỗ dựa lớn, mong muốn được xây dựng một cuộc sống mới đã khiến cho mọi việc đi nhanh hơn dự kiến. Tuy vậy nhân duyên này cũng có rất nhiều những chi tiết trùng hợp và kỳ lạ mà đến giờ vẫn luôn khiến chị phải suy ngẫm và đi tìm lời giải trong nhiều năm.”

Anh A cũng là người có trực giác tốt, thường có những giấc mơ dự đoán tương lai khá chính xác. Có một lần anh A mơ đi qua bãi tha ma, có một cô gái ở đó vẫy tay vào và nói: Em đã ở đây đợi anh lâu rồi. Cô gái đó cũng nói rất rõ tên tuổi của cô ấy. Mãi sau này khi anh A kể lại câu chuyện này cho chị, chị mới biết rằng cô gái ấy có tuổi trùng hợp với chị. Có lẽ vì vậy mà anh A đã dành nhiều tâm huyết để thúc đẩy mối quan hệ đi tới kết quả một cách nhanh chóng, do có một trực giác dẫn dắt trong tâm trí rằng chị chính là người hôn phối tương lai của mình.

Anh A là một người khoẻ mạnh, ít khi đau yếu, nhưng sau khi cưới chị đc khoảng 2 tuần thì đột nhiên bị ốm nặng và tụt cân liên tiếp không rõ lý do. Sau cả năm liền đi khám tới khắp các bệnh viện tốt nhất và khám bởi các bác sỹ hàng đầu, không ai biết anh bị bệnh gì vì mọi chỉ số sinh tồn và kết quả thăm khám về thể lý đều trong ngưỡng tốt. Cuối cùng anh A được kết luận là trầm cảm kèm rối loạn lo âu. Chị đã phải đưa anh đi chữa trị khắp nơi nhưng không khỏi, cuối cùng cũng theo đuổi một vị bác sỹ già đã về hưu. Theo như anh kể thì anh có cảm giác bản thân như bị rút hết sinh lực, một phần vía anh ấy như bị mất đi và bản thân luôn bị rơi vào trạng thái bất lực, mệt mỏi, mông lung, và không còn là chính mình nữa. Anh A phải nghỉ việc ở nhà để điều trị bệnh vì anh hoàn toàn mất khả năng giao tiếp một cách bình thường với bên ngoài, nên công việc trở nên quá nặng nề với anh.

Sau hơn một năm không có con, khám sàng lọc phát hiện ra anh A không có khả năng sinh con tự nhiên, nên tình trạng tinh thần anh ngày càng tiến triển xấu. Có những thời điểm anh chỉ nghĩ đến cái chết. Để mong có thể hỗ trợ anh vượt qua được giai đoạn suy sụp tinh thần, chị và anh đã tiến hành làm thụ tinh nhân tạo và thật may mắn, anh chị thành công ngay sau lần đầu cấy phôi. Trong suốt những năm tháng hôn nhân, một mình chị đã phải vật lộn để có tài chính chăm lo cho chồng chữa bệnh, chi phí thụ tinh nhân tạo, nuôi con và chi phí cho cả nhà (nhà chồng và nhà mẹ đẻ do bố chị đã mất từ lâu, mẹ chị không có công ăn việc làm và em gái chị học đại học – chị cũng phải lo học phí và cấp dưỡng sinh hoạt cho em gái).

Trải qua một thời gian dài khoảng 5 năm, bệnh của anh A ko hề có dấu hiệu giảm. Ngoài việc cạn kiệt về tài chính, các khoản đầu tư tiền dư thừa của chị cũng lần lượt bị mất hết do lý do này hay lý do khác, đã kéo cả gia đình trở nên khánh kiệt. Nhưng việc không có điểm tựa về mặt tinh thần là điều đau khổ nhất, bởi đối với chị việc chăm sóc chồng chị không khác gì việc chăm sóc một đứa trẻ lớn nhưng không ổn định về tinh thần. Cuộc sống của chị không khác gì một bà mẹ đơn thân vừa tự làm vừa lo cho con, lại đèo bòng thêm cả chồng và một loạt những người than khác nữa từ phía hai bên gia đình. Nói giao tiếp hàng ngày với chồng đã khó, nói gì đến chia sẻ tâm tình vợ chồng, đã khiến chị dần mất đi tình cảm với chồng. Tuy nhiên, vì sự nhạy cảm của căn bệnh, chị phải tự chịu đựng mọi thứ một mình mà không dám kêu ca với chồng vì sợ sẽ làm bệnh anh thêm nặng nề, trong khi vẫn tiếp tục thúc đẩy và khuyến khích anh cố gắng điều trị để sớm khỏi bệnh. Mâu thuẫn gia đình sau này có tăng lên đáng kể sau khi anh A đã dần khỏe lại nhưng lại không có chí hướng xin việc làm mà ỷ lại hoàn toàn vào chị. Những áp lực ngày càng lớn khiến chị có dấu hiệu trầm cảm theo và phải tham gia điều trị tâm lý trong một khoảng thời gian khá dài. Rất nhiều các nghiên cứu trên Thế giới cũng chứng minh rằng khả năng bị trầm cảm của những người chăm sóc cho người bị trầm cảm hoặc sống cùng nhà với người bị trầm cảm cao gấp nhiều lần những người bình thường khác.

Một ngày anh A đi thể dục, trong lúc ngồi trên ghế đá, bất chợt anh nhớ lại tên cô gái ở bãi tha ma trong giấc mơ năm xưa. Anh ngồi niệm tên cô gái đó mấy lần, thế là bất ngờ có một dòng năng lượng đổ xuống người anh như một luồng điện giật chạy khắp sống lưng và anh cảm thấy như mình đã được trở lại là mình. Cũng từ hôm đó, anh A khỏi hẳn bệnh trầm cảm một cách thần kỳ sau hơn 7 năm.

Đến thời điểm ấy chị đã hết tình cảm với anh. Thấy anh đã khỏe trở lại và sau nửa năm xin việc đã tìm được việc mới, chị quyết định ly hôn với chồng. Hơn nữa bên trong chị vẫn luôn khao khát thôi thúc tìm kiếm một linh hồn tri kỷ mà ngay từ đầu chị đã cảm nhận anh A ko phải là người đó. Việc chị đột nhiên ly hôn khiến anh A cảm thấy bị mất đi sự tự trọng và lòng tự tôn do bản tính khá bảo thủ và cái tôi lớn của mình. Anh A cố gắng níu kéo nhưng không được, bởi vậy anh đã hành xử rất thô lỗ và không tôn trọng chị, khiến chị cảm thấy vô cùng đau lòng và tổn thương khi nghĩ đến hơn 7 năm cố gắng vun vén cho gia đình và bươn trải một mình mà không hề được anh cảm thấy xúc động và trân trọng.

Sau ly hôn, tưởng như tinh thần đã ổn thỏa, nhưng chị vẫn không thoát khỏi căn bệnh trầm cảm và bệnh ngày càng có xu hướng nặng thêm. Một phần vì những thất vọng sau cuộc hôn nhân đầy nước mắt, một phần do cơ thể đã hoàn toàn cạn kiệt sinh lực sau một khoảng thời gian dài, nên chị bắt buộc phải tìm đến điều trị thuốc chống trầm cảm sau một thời gian không có khả năng làm việc ở mức năng lực cần thiết ở vị trí của mình. Thuốc chống trầm cảm đã may mắn giúp chị ổn định hơn về mặt thể lý và từ đó, chị cố gắng thay đổi chế độ ăn uống, luyện tập để bình phục lại và bỏ thuốc dần dần sau khoảng 6 -8 tháng điều trị (mà ngay từ đầu, bác sỹ dự kiến chị phải dùng thuốc trong 2-3 năm.)

Hiện tại cuộc sống của chị đã ổn định về mặt tài chính lẫn tâm lý. Tuy nhiên vẫn còn những di chứng do việc bị trầm cảm nhiều năm để lại như mất ngủ, khó ngủ và thường bị cạn kiệt năng lượng vào cuối ngày. Và chị thường có một số giấc mơ về thời cổ đại xa xưa mà từ những giấc mơ đó, chị dần dần có những giác ngộ tâm linh nhất định về mối quan hệ của mình với những người xung quanh. Mỗi khi nghĩ đến một cảnh yên mình để lấy lại sự thanh thản và an yên trong cuộc sống, chị thường thấy hiện lên trong tâm trí của mình hình ảnh một dòng song, ven bờ có những dải hoa màu tím như những bông hoa bướm rất đẹp- một vẻ đẹp mong manh và đài các. Ở đó chị dạo chơi vui vẻ hạnh phúc bên cạnh một chàng trai, nhưng điều kỳ lạ là luôn có hình ảnh mũi tên bay tới và đâm trúng tim chàng ngay trước mắt chị.

Ly hôn đã 4 năm, chị tìm đến thôi miên lượng tử để giúp tìm hiểu chứng mất ngủ trong 2 năm gần đây (trước đây chị không bị). Dù cuộc sống hiện tại đã khá ổn định và tốt đẹp, cũng như chị đã có một bạn trai mới để  chia sẻ tâm tình mỗi ngày, nhưng chị vẫn luôn cảm thấy mình có nhu cầu và mong muốn đi tìm sứ mệnh và bài học của chị trong cuộc sống này, và đặc biệt đi về tiền kiếp đề tìm kiếm mối liên hệ giữa chị và bạn trai hiện tại của mình vì trong thời gian tìm hiểu (cũng khoảng hơn hai năm gần đây), chị và anh đã có rất nhiều những kết nối tâm linh đáng kinh ngạc, dù hai người xa cách nhau nửa vòng trái đất (anh là người Mỹ, hiện đang sống và làm việc ở Mỹ.)

Bạn trai của chị là người lai Mỹ gốc Âu 50% (mẹ) và một tiểu quốc tại Tây Á 50% (cha). Anh là một chàng trai thông minh (thành thạo 5 thứ tiếng), hiền lành, trung thực, nhân ái, yêu thương, giàu lòng cảm thông và trắc ẩn. Tuy vậy, anh cũng đã từng trải qua một cuộc hôn nhân ngắn ngủi và kết thúc trong khổ đau từ khi còn rất trẻ, nhưng cũng khá kỳ lạ và đầy tính tâm linh (cũng tương tự như câu chuyện hôn nhân của chị nhưng ở những hoàn cảnh khác). Từ khi mới gặp nhau, hai người đã cảm nhận được những sợi dây liên hệ rất gần gũi gần như ngay lập tức. Hai người dù sinh ra ở những nền văn hóa khác nhau; ngôn ngữ, giáo dục gia đình và hoàn cảnh sống hoàn toàn đối lập, nhưng những cảm nhận, cách tư duy, cách nhìn nhận và trải nghiệm cảm xúc lại giống nhau và có sự kết nối mạnh mẽ đến mức kỳ lạ. Ví dụ, dù cách nhau tới nửa vòng trái đất, nhưng chị luôn có linh cảm rất đúng về cảm xúc và tinh thần của anh, dù anh không nói ra điều đó. Hoặc khi theo dõi về giấc ngủ của mình, thì việc chị mất ngủ hay anh bị mất ngủ luôn có tác động luân phiên tới sự mệt mỏi hoặc mất ngủ của người còn lại theo một cách khá đặc biệt.

Tính cách của anh khá giống với mẫu người đàn ông tri kỷ mà chị vốn xây dựng trong tâm trí từ khi còn trẻ, nhưng vì cách biệt về thời gian (do dịch bệnh covid) và vị trí địa lý, chị vẫn cảm thấy trong lòng đâu đó ẩn hiện sự cô độc và bấp bênh khó giải tỏa được. Chị cảm nhận điều tương tự cũng xảy ra ở phía anh, dù chưa khi nào hai người nói ra điều này. Hai người luôn có một niềm tin mãnh liệt rằng khi nào hai người có thể đến được với nhau, thì những tháng ngày ấy cuộc đời mỗi người sẽ mở ra một trang mới hoàn toàn khác, và sẽ chỉ có niềm hạnh phúc và tình yêu thương.

Sau khi vào trạng thái thôi miên, chị được dẫn về một kiếp sống ở một hành tinh khá gần với Trái Đất, nhưng bên ngoài hệ mặt trời và dải ngân hà (Chị nói vũ trụ quá rộng lớn, nên ở ngay một thiên hà bên cạnh cũng đã được xem là khá gần). Chị tên là Limiao, mặc một bộ váy màu tím và trắng rất mềm mại và kéo thành các dải dài dưới đất. Chị đội trên đầu một chuỗi ngọc trai rất đẹp và xõa xuống ngang lưng. Bộ quần áo của chị cũng đc kết bởi nhiều ngọc trai. Chân chị đi một đôi dép kết bằng các sợi dù màu tím, như các đôi dép xỏ ngón hiện đại, nhưng có kết thêm các viên ngọc trai tím trắng to nhỏ khác nhau trông rất nữ tính.

Đón chị là một chàng trai cao to vạm vỡ, trên đầu đội mũ lông chim, để ngực trần, phía dưới là một chiếc khố màu đỏ khá giống như trang phục trong hành tinh Pandora trong bộ phim Avatar của đạo diễn James Cameron, có điều màu sắc chủ đạo ở hành tinh này là màu tím, trắng và ghi xám. Chị và chàng đang đứng trước một thung lũng sâu. Cây cối ở đây giống như nhưng cây tùng mọc chỉa ra từ bờ vực hai bên và dưới đáy sâu rất lớn. Một số loại cây nhô lên khỏi mặt đất như những cái vòi voi và cuộn lại như mầm ngọn dương xỉ, nhưng rất cao lớn và không giống các loài cây ở Trái Đất. Dưới vực bao phủ một lớp màu xám đen, trông khá tang thương và khô cằn.

Chàng trai đưa tay đón chị ghé qua một hang động bằng gỗ, tựa như một phần rất lớn của thân cây ngả ra và lõm vào, tạo thành cái hốc sâu như cái hang. Con đường đi tới cái hang ấy là một thân cây nằm nghiêng rất lớn cũng ngả xuống và bắc từ phía bờ này sang phía bờ bên kia. Hai người bước vào hang, nhóm lửa và trò chuyện rất vui vẻ và thân mật. Đây là một chàng trai có ngoại hình rất đẹp, cao lớn, có đôi mắt ngời sáng, ẩn hiện một nội lực phi thường. Chàng hay mỉm cười với đôi mắt sâu thăm thẳm vô cùng tuấn tú.

Ngay lúc này Cha chị đang đưa quân đuổi đến. Ông chị là quốc vương nơi này, chị chính là con gái duy nhất của ông. Ông không cho phép chị hẹn hò với chàng trai. Ông mang rất nhiều binh lính đến. Đoàn tùy tùng cưỡi trên những con vật cao lớn trông như những con thằn lằn sấm nhưng vòi lại dài ra như cái vòi voi. Ông cưỡi trên một con như vậy màu trắng và rất lớn. Hai người nắm tay nhau bỏ chạy vào một thảo nguyên phía sau thung lũng, nơi có rất nhiều các loài hoa màu tím y như dải hoa chị vẫn hay tưởng tượng thấy. Phía xa xa lấp lánh một dòng sông với những lớp nước trong ánh chiều rực lên như dát một lớp bạc. Tuy nhiên, đoàn tùy tùng chạy đuổi theo rất nhanh, chàng bị một mũi tên bắn thẳng và xuyên qua ngực. Chàng ngã xuống, nắm chặt lấy tay chị, và chỉ kịp nói lời yêu chị lần cuối trước khi trút hơi thở cuối cùng. (Lúc này có thể khẳng định chàng trai chính là Anh bạn trai người Mỹ trong kiếp hiện tại, bởi Anh ấy thường xuyên có những cơn đau trên ngực quanh khu vực tim). Chị cảm thấy như có vật gì cũng vừa đâm trúng trái tim chị. Chị quỳ xuống gào khóc nhưng Cha chị đã cho người kéo chị về (chị không nhận ra ông là ai trong kiếp này của chị, nhưng ông là một người có dáng điệu dữ dằn và cương quyết.)

Chị thấy mình nằm trên giường trong một căn phòng có tường làm bằng các viên đá cẩm thạch màu tím ánh trắng lớn hình lục hay bát giác. Phòng có một khung cửa sổ hình vòng cung nhìn ra phía thảo nguyên. Trong phòng có các trụ được đan xen với nhau như hình các số 8 uốn lượn. Phòng chị hình trụ như một cái ly rỗng. Có cung nữ mang đồ ăn vào cho chị, là canh sâm hầm, nhưng chị không muốn ăn uống gì cả. Chị quay mặt vào bên trong và buồn rầu khóc.

Chị thấy lính mang xác chàng trai đi và vứt xuống vực thẳm, nơi có những cái cây như cây tùng thấp màu ghi xám. Chị muốn tự tử. Chị đã buộc dây treo giữa nhà nhưng sau đó chị không làm. Rồi chị đi bộ ra thung lũng hoa, nơi chàng trai đã chết. Chị ngồi xuống và nhìn ra dòng sông lấp lánh bàng bạc với ánh mắt buồn thăm thẳm. Chị đi tới dòng sông và đi dạo bên cạnh những thảo nguyên hoa màu tím, như để tìm lại chút kỷ niệm cũ của hai người. Cỏ xanh mơn mởn phía xa xa, và sau lưng là vực thẳm, nơi có chiếc cầu bằng cây lớn dẫn tới cái hầm gỗ.

Chị đã tiến đến vực thẳm ấy và gieo mình xuống. Chị thấy toàn thân mình bị những ngọn cây cứng như cái vòi nhô ra cắm thẳng vào người trên khắp cơ thể, vào ngực vào bụng chị. Chị thấy mình nằm đó, cha chị lao xuống ôm chị khóc nức nở.

Chị kết thúc kiếp sống ở đó. Vị thầy tâm linh đến đón chị là một người có ngoại hình hiền lành và thông thái như nhân vật ông Thọ trong bộ ba ông Tam Đa. Thầy có cái trán lồi ra rất cao và râu ria, lông mày đều dài ra tới gối, màu trắng như cước.

— Còn tiếp —

Vậy kiếp sống trên có mối liên hệ gì với kiếp hiện tại?

Vì sao chị vẫn còn bị các triệu chứng trầm cảm như mất ngủ cạn kiệt năng lượng?

Các mối quan hệ hiện tại có mối liên hệ gì với tiền kiếp?

Và sứ mệnh tâm linh của chị là gì? Mới các bạn đón đọc Phần 2.

Mời các bạn đón đọc Phần II: Chuyện tình truyền kiếp – Sứ mệnh Yêu Thương – Phần II

————–

Xem thêm: Thôi miên kết nối lượng tử là gì?
Nếu bạn muốn trải nghiệm Thôi miên kết nối Lượng tử – Hồi quy tiền kiếp, hãy kết nối với tôi.
Tôi là Tuệ Quang, tôi đến để kết nối Yêu Thương.

5 2 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x
()
x