Cơn giận bắt nguồn từ đâu?

Nếu được hỏi câu hỏi này, phần đông câu trả lời của chúng ta sẽ là: Tại vì người này làm ta giận, vì chuyện này chọc giận ta, vì chuyện abc xyz… vì những thứ ngoại cảnh bên ngoài đã “chạm nọc” ta, nó khiến cho tôi giận.

Nhưng đó ko phải là sự thật. Bởi vì có những người khác, cũng trải qua câu chuyện, tình huống ấy, nhưng họ lại ko giận dữ. Thế thì về bản chất, các tình huống xảy ra không phải là nguyên nhân gây ra cơn giận dữ.

Mà nó chỉ là tác nhân khiến cơn giận dữ bên trong chúng ta bùng lên, để chúng ta nhận biết và chuyển hoá.

Tâm trí con người rất phức tạp. Đầu tiên là Chân Ngã, hay còn gọi là phần “tính bản thiện” của mỗi người. Nó là Inner Child (là đứa trẻ bên trong), là phần thông tuệ và trong sáng, cũng như có đầy đủ cả năng lực. Phần tâm trí này là phần core, phần gốc rễ bên trong mỗi người, là phần từ bi ko thể bị phá huỷ, nhưng có thể bị che lấp. Ta sống với phần Chân Ngã này trong giai đoạn từ 0 đến 5 tuổi.

Sau 5 tuổi, tuỳ vào hoàn cảnh môi trường sống, phần Chân Ngã này sẽ bị bọc lấp bởi một lớp bảo vệ bên ngoài, tên là Bản Ngã, là Ego, là cái Tôi. Bản Ngã hay cái Tôi là lớp tâm trí ý thức, nó chứa đầy các năng lượng tiêu cực (sợ hãi) bị vặn xoắn để che chở cho phần Chân Ngã bên trong khỏi bị tổn thương. Và 100% chúng ta sống và tương tác với thế giới bên ngoài bằng lớp Bảo vệ này.

Vì sống quá lâu với nó, hàng bao nhiêu năm, nên chúng ta bị Quên mất chúng ta là Chân Ngã, rồi lại tưởng rằng chúng ta là Bản Ngã, là cái Tôi, chỉ đơn giản là nhập vai quá đà mà thôi.

Tiến trình thức tỉnh tâm linh là nhận ra và quay về với Chân Ngã này, chứ ko phải là thoát khỏi hay đạt được, trở thành cái gì cao siêu cả.

Vậy nguồn cơn của giận dữ bắt đầu từ đâu?

Trong tuổi thơ, nếu một đứa trẻ ko được cho phép bộc lộ cảm xúc của nó, khi nó thổ lộ rằng mình cảm thấy ra sao thì bị gạt phắt đi, có thể là bởi bố mẹ, thì đứa trẻ ấy lớn lên sẽ vô cùng phẫn nộ, giận dữ. Vì bản chất của giận dữ là sự đè nén cảm xúc bị tích tụ trong một thời gian dài ko đc giải phóng.

Trẻ con sinh ra ko ai biết Giận, mà sự giận dữ được hình thành bởi cơ chế đè nén cảm xúc, vì cái Tôi được dạy rằng: bộc lộc cảm xúc là sai, là xấu, là yếu đuối, uỷ mị, là hèn…

Và chúng ta đã được lập trình như vậy, lớp Ego chứa đầy giận dữ thực chất chỉ đang bảo vệ cho một cảm xúc duy nhất bên dưới nó, đó chính là Khóc.

Khóc là cảm xúc duy nhất thuần khiết của Chân Ngã, là cơ chế để giải phóng năng lượng bị tích tụ.

Hãy nhớ lại xem một đứa bé chui ra khỏi bụng mẹ, nó sẽ làm gì ngoài việc khóc. Khi môi trường bị thay đổi, chúng ta sẽ có phản ứng với sự thay đổi ấy, thông qua hành động khóc. Lúc ấy đứa trẻ khóc đơn thuần là phản ứng, chứ ko phải là nó bị cái gì.

Nhưng chúng ta được dạy rằng khóc là xấu, là hèn… và thay vì khóc, chúng ta Giận.

Khi ta bung được cơn Giận ra, và đi theo nó, ta sẽ chuyển sang Khóc. Khi ta khóc được, ta đã cởi bỏ được vô số nghiệp lực và sợi dây trói nghiến Inner Child, đứa trẻ bên trong của ta.

Vào lần tới, khi ta nổi giận, hãy tự hỏi mình xem, “cơn giận này đang bảo vệ tôi khỏi điều gì?”

Sách tham khảo: “Thức tỉnh mục đích sống, Sức mạnh của hiện tại”.

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x
()
x