Cảm Nhận và Hiện Diện

Có một người đàn ông rất thành đạt. Ông sở hữu rất nhiều của cải và nắm trong tay rất nhiều tài sản có giá trị. Là chủ của rất nhiều các công ty và tập đoàn tài chính, có thể nói cuộc sống của người đàn ông này không có điều gì là không thể.

Nhưng cuộc sống gia đình của ông không hạnh phúc. Ông trải qua nhiều cuộc tình, lập gia đình và chia tay 2 lần, vì nhiều lý do khác nhau. Tất cả những gì còn lại của ông là một đứa con. Sau lần ly hôn thứ hai, ông đã giành được quyền nhận nuôi đứa con gái của mình, vì bà vợ cũ không muốn chuyện nuôi con làm ảnh hưởng đến đời sống kinh tế của bà.

Là con của một ông bố đơn thân giàu có nhất nhì thành phố, cô bé được cưng chiều hết mực. Chẳng có gì mà ông lại không thể mua cho con gái ông cả. Bé gái lớn lên với sự sung túc và đủ đầy. Ông bố ko lập gia đình nữa, vì biết rằng mọi chuyện ko đi tới đâu, và ở như vậy cùng đứa con của mình

Ông bố này tuy rất bận bịu, nhưng cũng rất mực thương yêu đứa con duy nhất của mình, bằng cách thuê người chăm lo cho bé, thỉnh thoảng dẫn bé đi chơi, và quan niệm của ông về yêu thương là sự chăm lo, sự chu cấp sao cho thật đầy đủ và trọn vẹn. Và với những tài nguyên mà ông đang có, thì ông nghĩ rằng trên cõi đời này chẳng có chuyện gì mà ông ko làm cho con gái của mình được. Ông là ông bố bao dung và tốt bụng nhất thế giới.

Và mọi chuyện cứ như thế diễn ra. Cho đến một ngày cô bé mắc phải một chứng bệnh kì lạ. Ông chạy khắp nơi, thuê những bác sĩ tài giỏi nhất, tất cả những phương pháp hiện đại nhất… đều không giúp ông cứu sống được con gái của mình.

Cảnh tượng cuối cùng là đứa bé chết trên tay ông, trong khi ông đang ôm đứa bé.

Khi đến cuối đời, ông mới nhận ra rằng vì một lý do nào đó, ông chưa bao giờ thực sự cảm nhận được con gái của mình, ông chưa bao giờ hiện diện tại đó với con mình. Những gì mà ông làm được chỉ là chu cấp và chăm lo về mặt vật chất, và với quyền lực của mình, ông nghĩ là mình có thể kiểm soát được mọi thứ, làm được mọi việc.

Và ông định nghĩa yêu thương theo cách đó. Nếu cô bé không xuất hiện và biến mất trong cuộc đời ông, sẽ ko bao giờ ông cảm nhận được sự bất lực của mình. Sẽ không bao giờ ông hiểu được cảm nhận là như thế nào.

_ _

Trong cuộc sống, chúng ta nghĩ rằng yêu thương là chu cấp, yêu thương là chăm lo, yêu thương là chu đáo… nhưng thực sự yêu thương là hiện diện, yêu thương là cảm nhận, yêu thương là thực sự Ở Đây (với người mình thương yêu). Người nào yêu thương bằng lý trí và kiểm soát, lúc nào cũng sẽ nhận được bài học đau thương là trải nghiệm sự bất lực và ân hận, mất mát, vì họ ko thực sự có khả năng Cảm nhận được cảm giác hay cảm xúc của người khác. Họ có thể phân tích và phán đoán, nhưng ko có khả năng cảm nhận.

Khi trải qua trạng thái đó, họ sẽ thấy rằng mình vẫn sống được trong tình huống vượt ngoài khả năng kiểm soát và các quy tắc của bản thân, từ đó nhu cầu khống chế cuộc sống và các nguyên tắc cá nhân mà tự họ đặt ra sẽ dần được tháo gỡ… và việc nhận thấy rằng các tài nguyên (tài chính) không đem lại năng lực hay khả năng thực sự, cho dù có nhiều cỡ nào… từ đó họ sẽ có xu hướng quan tâm đến những giá trị nội tâm nhiều hơn.

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
1 Bình luận
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
1
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x
()
x